Số Đỏ là một tác phẩm nổi tiếng của nhà văn Vũ Trọng Phụng, được xuất bản lần đầu năm 1936. Cuốn tiểu thuyết này khắc họa một cách châm biếm xã hội Việt Nam thời kỳ thuộc Pháp, đặc biệt là sự tha hóa của các giá trị văn hóa và con người trong bối cảnh đô thị hóa. Nội dung chính xoay quanh nhân vật Xuân Tóc Đỏ, một kẻ thất bại trong cuộc sống nhưng lại may mắn trở thành người nổi tiếng nhờ vào những tình huống trớ trêu. Tác phẩm phê phán các tầng lớp xã hội và những thói hư tật xấu của con người trong xã hội lúc bấy giờ.
Đây là bộ quốc sử chính thống bao quát lịch sử Việt Nam từ thời huyền thoại Hồng Bàng (2879 TCN) đến năm 1675 đời vua Lê Gia Tông. Bản in Nội các quan bản (Chính Hòa thứ 18 năm 1697) gồm 25 quyển do Ngô Sĩ Liên khởi biên và được các sử quan đời sau chỉnh lý, bổ sung. Bản dịch quốc ngữ do NXB Khoa học Xã hội xuất bản lần đầu năm 1993, có dịch giả và những chú giải để phù hợp độc giả hiện đại. Cuốn sách là nguồn tư liệu lịch sử, chính trị và văn hóa quan trọng nhất của Việt Nam truyền thống
Tập hợp các câu chuyện chi tiết về những người cách mạng Việt Nam tiêu biểu như Nguyễn Khắc Nhu, Trần Cao Vân, Hoàng Cầm, Lý Tự Trọng… phản ánh tinh thần hy sinh và đấu tranh cho độc lập dân tộc.
Hồi ký hành trình khám phá huyền môn Ai Cập cổ đại qua những trải nghiệm tâm linh, chiêm nghiệm về tượng Sphinx, lăng mộ và các bí mật siêu nhiên.
Màu sơn nào có thể cho bạn biết một chiếc xe đã qua sử dụng vẫn còn trong tình trạng tốt? Làm thế nào các công chức ở thành phố New York có thể xác định các hố ga nguy hiểm nhất trước khi chúng phát nổ? Và làm thế nào những cuộc tìm kiếm của Google dự đoán được sự lây lan của dịch cúm H1N1? Chìa khóa để trả lời những câu hỏi này, và nhiều câu hỏi khác, là dữ liệu lớn. “Dữ liệu lớn” đề cập đến khả năng đang phát triển của chúng ta để nắm giữ các bộ sưu tập lớn thông tin, phân tích, và rút ra những kết luận đôi khi sâu sắc đáng ngạc nhiên.
Tác phẩm xoay quanh Tiết Hằng – một phụ nữ trung lưu trải qua mối tình tay ba với Đào Quân, Việt Anh và Huỳnh Đức. Dưới áp lực gia đình và xã hội, cô buộc phải từ bỏ tình yêu đích thực để kết hôn theo kỳ vọng của cha mẹ, dẫn đến bi kịch nội tâm và sự tiếc nuối khôn nguôi. Cuộc đời của Hằng là bức tranh phản ánh bất công xã hội và quy tắc khắt khe trong tình yêu và hôn nhân thời xưa
Dế Mèn phiêu lưu ký là tác phẩm văn xuôi đặc sắc và nổi tiếng nhất của nhà văn Tô Hoài viết về loài vật, dành cho lứa tuổi thiếu nhi. Ban đầu truyện có tên là Con dế mèn do Nhà xuất bản Tân Dân, Hà Nội phát hành năm 1941. Sau đó, được sự ủng hộ nhiệt tình của nhân dân, Tô Hoài viết thêm truyện Dế Mèn phiêu lưu ký.
Câu tục ngữ này phản ánh một thực tế trớ trêu rằng trong nhiều trường hợp, khi ta giúp đỡ động vật (vật), chúng ghi nhớ và biết ơn; nhưng khi giúp người (nhân), không ít người lại quay lưng, thậm chí mang ơn thành oán. Lời nói mang sắc thái châm biếm, phê phán, cảnh tỉnh và thể hiện nỗi thất vọng với lòng người bạc bẽo. Tuy nhiên, đây chỉ là một góc nhìn cực đoan, không đại diện cho toàn bộ xã hội, mà nhằm nhấn mạnh giá trị của sự tỉnh táo khi trao gửi lòng tốt.
Ngày xưa có hai người bạn nghèo, Thiên và Địa, cùng cày thuê. Địa chăm chỉ làm việc để nuôi Thiên ăn học, và Thiên sau này đỗ trạng nguyên trở thành quan lớn. Địa đến thăm bạn nhưng bị Thiên đuổi đi do thay lòng đổi dạ. Địa chán nản ngồi bên bờ sông khóc thì được Bụt giúp đỡ hóa phép cho một nàng tiên làm vợ, dựng nhà cao sang, giàu có. Khi Thiên đến đổi vợ để lấy cơ nghiệp và quyền chức thì bị từ chối và cuối cùng lạc lại bên chiếc đò nhỏ. Thiên tỉnh dậy phát hiện mọi thứ đều biến mất và phải làm nghề chở đò. Trong khi đó, Địa trở nên giàu sang chính đáng và thậm chí được hưởng cơ nghiệp và chức quan.
Cuốn sách trình bày hệ thống cấu trúc văn hóa Việt Nam theo ba thành tố chính: nhận thức – tổ chức – ứng xử, và cách chúng phát triển theo thời gian lịch sử từ tiền sử, Đông Sơn, Đại Việt đến hiện đại. Nội dung bao gồm khái niệm văn hóa, cấu trúc, chức năng của văn hóa dân tộc, quá trình tiêu biểu lịch sử – từ thời phong kiến đến giao thoa với văn hóa phương Tây – cùng phân tích các thiết chế văn hóa, hệ giá trị truyền thống và áp lực chuyển đổi trong quá trình toàn cầu hóa
Sara Crewe là cô bé giàu có được cha đưa đến học tại trường nội trú. Khi cha qua đời và gia sản tan biến, Sara trở thành trẻ mồ côi sống trên gác mái, bị đối xử bất công. Dù vậy, cô vẫn giữ lòng tự trọng và sự dịu dàng; nhờ tình bạn và lòng tốt mà phép màu cuối cùng đã mỉm cười với cô. Câu chuyện là biểu tượng của lòng dũng cảm, niềm tin và sự tử tế vượt qua nghịch cảnh.
Cô gà mái xổng chuồng kể về Mầm Lá, một cô gà mái công nghiệp trong một chuồng gà đông đúc. Khác biệt với những con gà khác, Mầm Lá tự đặt tên cho mình và luôn nhìn về ngoài qua tấm lưới sắt, say mê một tán cây Mimosa bên ngoài khu vườn. Cô ao ước một ngày được tự do đi lại, được ấp trứng và dẫn đàn con rong chơi. Khi ước mơ ấy thành hiện thực, cuộc sống ngoài chuồng đầy khó khăn, mụ Chồn và bác Chó già trở thành mối đe dọa. Mặc dù được vịt hoang giúp đỡ, Mầm Lá phải hy sinh bản thân vì khát vọng làm mẹ, và tình cảm sâu sắc dành cho "Đầu Xanh" khiến cô chấp nhận sự chia ly đau lòng. Câu chuyện mang sắc màu đượm buồn và không có kết thúc cổ tích nhưng đầy suy ngẫm về tự do, hy vọng và tình yêu thương
Đó là những kỷ niệm thời đi học của Chương, lúc mới bước chân vào Sài Gòn và làm quen với cuộc sống đô thị. Là những mối quan hệ bạn bè tưởng chừng hời hợt thoảng qua nhưng gắn bó suốt cuộc đời. Cuộc sống đầy biến động đã xô dạt mỗi người mỗi nơi, nhưng trải qua hàng mấy chục năm, những kỷ niệm ấy vẫn luôn níu kéo Chương về với một thời để nhớ.
Câu chuyện tuổi học trò tại thị trấn Hà Lam, xoay quanh Đăng, Thắm và bạn bè. Qua những kỷ niệm mùa hè, tình bạn, tình yêu đầu đời và các thử thách nhỏ tuổi mới lớn hiện lên đầy chân thực và tinh tế.
Với một đứa trẻ, thế giới không giới hạn trong một bữa ăn, mà thế giới cần có hào quang của tình thương. Bạn có bao giờ cảm thấy bị lạc lõng trong chính ngôi nhà của mình? Cây Cam Ngọt Của Tôi không chỉ là câu chuyện của một cậu bé – đó còn là bức tranh về những nỗi đau vô hình của tuổi thơ, về sự khắc nghiệt của cuộc sống nhưng cũng đầy những tia sáng hy vọng.
Với một đứa trẻ, thế giới không giới hạn trong một bữa ăn, mà thế giới cần có hào quang của tình thương. Bạn có bao giờ cảm thấy bị lạc lõng trong chính ngôi nhà của mình? Cây Cam Ngọt Của Tôi không chỉ là câu chuyện của một cậu bé – đó còn là bức tranh về những nỗi đau vô hình của tuổi thơ, về sự khắc nghiệt của cuộc sống nhưng cũng đầy những tia sáng hy vọng.
Cánh đồng bất tận là tên một tập truyện ngắn phát hành năm 2005 của Nguyễn Ngọc Tư, đồng thời cũng là tên một truyện trong tập truyện ngắn đó được đăng báo lần đầu cùng năm. Tính đến nay, tập truyện đã được phát hành dưới dạng sách in và sách nói.
Truyện kể về cô Kiến, con gái nhà phú ông, yêu một học trò nghèo nhưng có tài. Để làm sính lễ, cô đúc một “củ khoai vàng” tặng người yêu. Tuy nhiên, trong ngày cưới, sính lễ bị tráo và chỉ có củ khoai luộc thật. Người học trò xấu hổ bỏ đi không trở lại; Kiến thương tổn rồi qua đời. Xuống âm phủ, Kiến kiện Diêm Vương về vụ "củ khoai vàng" nhưng Diêm Vương lại chỉ ra tội lỗi kiếp trước của Kiến, khiến vụ kiện vô vọng. Câu chuyện giải thích nguồn gốc thành ngữ "Cái Kiến mày kiện củ khoai", ám chỉ việc kiện tụng vô ích — người ta không thể thắng một việc đáng lẽ không thể—theo kiếp nhân quả được lưu truyền trong dân gian .
Ở cuốn tiểu thuyết này, Nguyễn Danh Lam cho nhân vật chính “lên đường”, làm một chuyến du lịch bụi cùng với cô con gái cả ngày chỉ biết dán mắt vào chơi game trên điện thoại di động và luôn miệng kêu than. Sau lưng họ, là một gia đình rạn nứt. Trước mặt họ, là những khúc rẽ bất ngờ, những đứt gãy nhân sinh còn tồi tệ hơn gấp bội. Nguyễn Danh Lam đã kể những chuyện ấy, một cách bình thản và đầy tiết chế.
Cuộc đời của Pi kể về hành trình sinh tồn của Pi Patel, một cậu bé Ấn Độ 16 tuổi, sau vụ đắm tàu Tsimtsum vào năm 1977. Pi trở thành người sống sót duy nhất, lênh đênh 227 ngày trên chiếc xuồng cứu sinh giữa Thái Bình Dương, cùng bốn con vật hoang dã — bao gồm con hổ Bengal Richard Parker, ngựa vằn, linh cẩu và đười ươi. Hắn phải đấu tranh với thiên nhiên, cái đói, cô đơn và nỗi sợ hãi, nhưng cũng tìm thấy niềm tin tôn giáo — Pi theo cùng lúc ba tín ngưỡng (Hindu, Hồi giáo, Cơ đốc) — giúp cậu giữ vững tinh thần và bản năng sinh tồn. Đây là một tác phẩm kết hợp giữa phép màu hiện thực huyền ảo và suy ngẫm tôn giáo sâu sắc, đặt ra câu hỏi về bản chất của sự sống, đức tin và sự thật khách quan
Trở về nguồn cội: Masanobu Fukuoka cho rằng cách làm nông tự nhiên mà ấn tượng đối với hầu hết mọi người là xa lạ, chống lại sự phát triển tiên tiến và táo bạo của khoa học nhưng ông cho rằng có vẻ như sự phát triển của khoa học đã chạm tới giới hạn, người ta đã bắt đầu cảm thấy nghi ngại, và đã đến lúc để xem xét lại. Rằng cái trước đây bị xem là thô sơ, thụt lùi, thì giờ đây đột nhiên lại được xem như là đi trước rất nhiều so với khoa học hiện đại, và ông khẳng định "Tự nhiên không thay đổi, mặc dù cách nhìn tự nhiên không ngừng biến đổi từ thời đại này sang thời đại khác. Nhưng dù ở thời đại nào đi chăng nữa, làm nông tự nhiên vẫn mãi tồn tại như là ngọn nguồn của nông nghiệp."
Coraline là cô bé tò mò khám phá một “cánh cửa nhỏ” dẫn đến một thế giới song song — nơi cha mẹ của cô xuất hiện giống hệt nhưng hoàn hảo hơn. Ở đó có “Mẹ khác” và “Cha khác” với đôi mắt nút khâu, muốn giữ Coraline làm con mãi mãi. Nhưng cô sớm nhận ra sự đen tối và nguy hiểm của thế giới ấy. Bằng trí thông minh, dũng cảm và lòng quyết tâm, Coraline bước vào một hành trình kỳ bí để cứu cha mẹ thực sự và tự tìm lại chính mình. Tác phẩm là một phép ẩn dụ về đối đầu với nỗi sợ, ý chí phán đoán độc lập và sức mạnh của cái thiện trước cái ác
Tại nước Nhật Bản xưa, ở một ngôi làng nhỏ bên dòng sông hiền hòa, Ryo - con trai người thợ gốm đang sống những ngày hết sức bình yên và tĩnh lặng. Đột ngột một ngày bọn cướp kéo đến, hùng hổ đe dọa dân làng để rồi bị một người lạ mặt hình dung giản dị đánh tan. Bị ấn tượng, Ryo quyết phải trở thành một người hùng như thế và ra đi tìm thầy học nghệ để làm chủ vận mệnh của mình… Thấm nhuần tư tưởng văn hóa phương Đông, là thi ca hòa cùng tiểu thuyết, Con trai người thợ gốm như một cuốn cổ thư giá trị mà khi khép lại rồi, ta có thể nhìn rõ bản thân, sống trọn vẹn và ý nghĩa.
Câu chuyện kể về Zorba – một chú mèo mập ú sống tại cảng Hamburg – tình cờ nhận lời hứa từ cô hải âu mẹ Kengah rằng sẽ chăm sóc quả trứng, không ăn trứng và dạy chim non bay. Zorba cùng những người bạn mèo phải vượt qua nhiều thử thách để thực hiện lời hứa. Cuối cùng hải âu non Lucky đã thành công bay lên bầu trời tự do, biểu tượng xen lẫn tình yêu thương, trách nhiệm và khát vọng vượt lên mọi giới hạn tự nhiên
“Con Hoang” kể lại số phận bi đát và trái ngược của những đứa trẻ sinh ra ngoài ý muốn — bị bỏ rơi và sống trong sự kỳ thị, thiếu thốn tình cảm và sự bảo vệ của gia đình. Tác phẩm vừa tố cáo sự bất công xã hội, vừa truyền tải thông điệp về lòng nhân ái và sự cảm thông cần có với người yếu thế
Khi phải lên thành phố chữa bệnh, người thợ săn Ivan Ivanych đã gửi Bim, chú chó thân yêu của mình, cho hàng xóm trông coi. Nhớ chủ đến nối bỏ cả ăn, Bim quyết định ra đi tìm người mà suốt bốn năm chung sống nó chưa bao giờ phải rời xa ấy. Lang thang hết nơi này đến nơi khác giữa mùa đông lạnh giá, Bim trải qua không biết bao nhiêu nỗi vất vả và gian nguy. Bị bắt, bị nhốt và hành hạ đến nỗi chân thì giập nát còn cơ thể ngày càng tàn tạ, suy kiệt song Bim vẫn không thay đổi quyết tâm. Nhưng đến khi người chủ thân yêu gặp được Bim, thì nó đã ra đi mãi mãi. Băng tuyết rơi trên cánh mũi Bim không thể tan ra bởi hơi ấm cơ thể đã không còn.
Chúa Ruồi là một tiểu thuyết mang tính biểu tượng sâu sắc, kể về một nhóm thiếu niên người Anh bị rơi máy bay và dạt vào một hòn đảo hoang giữa đại dương. Không có người lớn giám sát, ban đầu các em cố gắng xây dựng một xã hội dân chủ tự quản, nhưng dần dần trật tự bị phá vỡ và các em rơi vào hỗn loạn, bạo lực, bản năng thú tính trỗi dậy. Cuốn sách là phép ẩn dụ sâu sắc về sự xung đột giữa văn minh và dã tính, giữa lý trí và bản năng, phản ánh cái ác vốn tồn tại trong con người. Hình tượng “Chúa ruồi” – cái đầu heo đầy ruồi bu đen ngòm – trở thành biểu tượng của cái ác, sự sa đọa và nỗi sợ hãi thống trị tâm trí con người.
Câu chuyện kể qua con mắt của cậu bé Bruno (khoảng 8–9 tuổi) sống trong thời Chiến tranh Thế giới thứ hai. Bruno chuyển cùng gia đình tới một nơi gọi là “Out-With” (tức Auschwitz) khi cha cậu nhận chức sĩ quan SS. Nhìn qua cửa sổ, Bruno thấy phía xa có nhiều người mặc “pyjama sọc” bên rào dây thép. Cậu kết bạn với cậu nhóc Shmuel sống bên kia hàng rào—một trại tập trung. Tình bạn trong sáng giữa hai cậu bé dẫn đến kết cục bi thảm gây ám ảnh: Bruno vượt qua hàng rào để giúp Shmuel tìm cha mình và bị cuốn vào buồng khí độc cùng cậu bạn. Câu chuyện là một lời nhắc mạnh mẽ về sự tàn nhẫn của chiến tranh, hàng rào chia cắt giới hạn vô hình giữa người và nhân loại
